Old school Swatch Watches

Đế vương Tàn bạo & Hoàng tỳ của Thiên gia


- Chuyên mục: Teen Story
- Lượt xem: 682
vương gia k?
-Có ạ.
Hoàng hậu hơi ngạc nhiên. Tại sao Thái Hậu lại có vẻ thích nữ nhân luyện võ này nhỉ? Thật thô tục!
Một thị vệ đem cây kiếm cho nàng nhưng ngẩn ng đi vì nàng quá đẹp. Thái hậu nhìn thấy liền ra lệnh:
-Chém đầu hắn. Dám nhìn chiêu nghi với ánh mắt ấy ư?
-Khoan đã. Không sao ạ.
Nàng vừa nói câu ấy, thì Huyền Minh vương gia nhìn lại. Bắt gặp ánh mắt nàng, vương gia quay lại, k biểu lộ một chút xúc cảm nào.
Nàng cúi chào rồi nói với Huyền Minh:
-Xin vương gia chỉ giáo.
Hắn k đáp lại.
Nàng nghĩ: “ Coi thg ta vì ta chỉ là một chiêu nghi ư?”
Nhưng rồi nàng vẫn tiến đến. : - Mời vương gia.
-Chiêu nghi là nữ nhân, vương gia nên nhẹ tay.-Hoàng hậu pha chất giọng mỉa mai vào câu nói của mình.
Nàng liền cao giọng nhìn thẳng vào mặt hoàng hậu đáp lại cũng một giọng chua chát nhưng châm chọc và có sức “ sát thương” hơn nhiều:
-Đa tạ hoàng hậu đã quan tâm, nhưng thần thiếp k yếu đuối như vẻ bề ngoài. ( như ai đó.)
Hoàng hậu im lặng nhưng đáy mắt đã đông cứng vì giận dữ.
Vương gia lại một lần nữa nhìn nàng. Nàng mỉm cười như ẩn ý nhắc rằng : “ Bắt đầu”
Nàng nhẹ nhàng đến gần hắn mà dường như k tạo một tiếng động nào.
Mũi kiếm của nàng chĩa vào hắn nhiều lần. Nhưng mà hình như hắn k đánh nhau với nàng mà chỉ tránh nàng. Huân Y cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương:
-Vương gia cho rằng ta k đủ thực lực để đánh với vương gia sao?
Hắn hơi ngạc nhiên nhưng k đáp. Trong lúc hắn nâng mũi kiếm lên để tránh nàng chuẩn bị ra tay thì nàng bất chợt thả kiếm, mũi kiếm của hắn đi quá đà, nhưng hắn ghìm lại mà vẫn để lại lên cổ nàng một đường máu…
Thái hậu hoảng hốt tuy nhiên k vội can thiệp. Thì…
“ Hoàng thượng và Hạ Lan quý phi , Loan Mĩ quý phi giá lâm”
( Hạ Lan quý phi: Từ Đế Tử. Loan Mĩ quý phi: Từ Đế Lan)
Nàng và vương gia thì mải q. tâm việc khác nên hoàn toàn k nhận ra thiên tử đã đến.
Huyền Minh sửng sốt nhìn đường kiếm trên cổ nàng. Nó khá sâu nhưng nàng k kêu lên một tiếng nào. Hắn buộc mở miệng, âm thanh rất dịu:
-Chiêu…
-Ta là Hàn Huân Y. Gọi ta là Huân Y.
-Có sao k?
-ta k sao. Chuyện nhỏ. ( Tg: Sax. Chuyện nhỏ cơ đấy. – HY: Hừ. Chả lẽ ta kêu là ta đau quá à??! –HM: Chiêu nghi nên kêu đi. Hy: yên lặng giùm chút. Tiép tục đi. Chuyện phiếm quá rồi)
Nàng nói tiếp vẫn cười tươi:
-Để chắc chắn rằng… - Nàng chỉ vào vết thương -… Huyền Minh vương gia sẽ k coi thg ta thì ta phải thử chứ!
-Gọi ta là Huyền Minh được rồi.
-Ân.
-Bây giờ chúng ta sẽ đánh tay k.
-Tốt thôi.
Nàng và hắn cùng vứt kiếm xuống. nàng nói:
-Huyền Minh huynh, không cần phải nhường ta.
-Nếu nàng muốn.
Nàng và hắn đánh rất mạnh tay. Tiếng nội lực bật vào nhau khiến ai ai cũng sờ sợ. Cuối cùng hắn kết thúc bằng một cú đấm sượt vào má nàng. Nàng ngã xuống. Má đỏ lên. Ran Rát.
Hắn vội vã đỡ nàng dậy.
-Nàng có sao k?
-Ta thua rồi.
-Ân. Nhưng ta tưởng nàng muốn thắng mà.
Nàng cười tươi. Nụ cười còn sáng loá hơn cả ánh nắng mặt trời.
Ở trên, Mộ Dung Sở Thiết, Từ Đế Tử, Từ Đế Lan, Thái hậu và Bất Tiên Từ Nhũ hoàng hậu đều k thể rời mắt một giây một phút nào khỏi 2 nhân đẹp như tiên dưới sân.
Hoàng thượng nhíu mày nhìn nữ nhân dưới kia. Nàng thật đẹp. Vẻ đẹp tuyệt mĩ và hoàn hảo. Nhưng đột nhiên trong lòng hắn cũng cảm thấy cái gì đó rất quen ở nữ nhân này. hắn hỏi:
-Mẫu hậu, đó là ai vậy?- Sợ TH chưa hiểu, hắn nói thêm- Là nữ nhân vừa tỉ thí với hoàng huynh.
-Hàn chiêu nghi.- Bà trả lời lạnh lùng nhưng trong lòng nhuốm chút vui thích.
-Hàn chiêu nghi? - Hắn tự nghĩ. Nàng cũng là nữ nhân của hắn (Ặc), sao hắn k biết đến sự tồn tại của nàng?
Trong khi đó, Huyền Minh đang đỡ Huân Y bước lên vẫn an TH. Nhìn dáng vẻ thân thiết ứo,Thái hậu k khỏi kinh ngạc. Huyền Minh rất ít giao tiếp với bên ngoài. Một ngày nói quá 10 tiếng cũng là kì tích rồi. Vậy mà hôm nay vì Huân Y, con trai bà lại nói nhiều đến vậy.
Nó cũng là nhân k màng đến ngôi vua vì thế mà Tiên Đế đã phá lệ trao vương quyền cho Sở Thiết.
-Mẫu hậu?
-À… Ân. Con thấy Hàn chiêu nghi thế nào?
-Rất tốt. Võ công cũng rất mềm mại.
-Ân. Ta cũng thấy vậy. Nhìn Hàn chiêu nghi tỉ thí với con mà ta tưởng như nàng ấy đang múa.
Huân Y mỉm cười. Bất chợt, nàng nhìn thấy hoàng thượng, nụ cười nàng bỗng trở nên gượng gạo một cách kì cục.
Chap 8:

Hắn cũng nhìn lại nàng và chợt rùng mình. Nàng nhìn hắn với ánh mắt toé lửa nhưng đồng thời đôi môi lại có thể mỉm cười dịu dàng đến thế. Hắn ngẩn ng ra ngắm khuôn mặt hoàn mĩ của nàng.
Nàng tự động bước đến gần hoàng thượng:
-Thỉnh an hoàng thượng. Một năm qua, Người vẫn k-h-o-ẻ chứ ạ?
Hắn ngạc nhiên. hắn từng gặp nàng rồi ư?!
Nàng nói tiếp, gắn từng chữ:
-Ta là H-à-n H-u-â-n Y!
Hắn suýt té ghế. Một năm trước… Lẽ nào là Hàn Huân Y đó ư? Hắn hỏi lại:
-Nàng vẫn chưa….?
-Vâng. Thật xin lỗi vì ta chưa chết.
Hắn bỗng thấy trong lòng dâng lên cảm giác kì lạ. Vừa vui vừa bực. Vui vì may quá mẫu hậu hắn k giết nàng 0 , nhưng bực vì sao nàng lại vẫn giữ cái giọng miệt thị hắn?!
Hắn vờ như đang tức giận hòng che giấu cái cảm giác tràn lẫn trong tim:
-Nàng dám vô lễ với ta sao?
Nàng cất cao giọng hỏi lại hơi mỉa mai:
- Hoàng thượng muốn chặt tay ta, hay là phanh thây ta???
Cả Huyền Minh và hắn bật cười. Nàng nhăn mũi:
-Cười cái gì?
-Chiêu nghi hình như k biết sợ.
-Tại sao phải sợ?
-Đây là vị vua tàn bạo nhất thời đại….
-Vậy lẽ nào ta phải run lẩy bẩy rồi lên giọng ngọt ngào bảo hắn tha cho ta à??
Huyền Minh đáp giọng thoáng chút u uất khó nhận ra:
-Theo lẽ thì phi tần nào cũng vậy!
-Xin lỗi huynh nhé! Ta chưa phải là phi tần.
Huyền Minh ngạc nhiên thấy tâm trạng của hắn khá lên nhiều khi nói chuyện với nàng.
Thái hậu mỉm cười : “ Hàn Huân Y, con đúng là điều ta tìm suốt 10 năm qua.”
Hạ Lan quý phi và Loan Mĩ quý phi nhìn nàng hơi tức tồi nhưng đồng thời nàng lại thấy 1 tia thích thú nho nhỏ trong mắt Loan Mĩ quý phi. Nàng phớt lờ ,rồi cúi chào, giọng hơi khang khác:
-Thưa Thái hậu, hoàng thượng, hoàng hậu, nhị vị quý phi; thần thiếp thấy hơi mệt. Thần thiếp xin phép được lui về nghỉ.
Thái hậu khoát tay:
-Ân. Con về đi.
Huyền Minh vội vã như sợ hãi điều gì đó:
-Để hoàng nhi đưa chiêu nghi về.
Thái hậu nhìn ánh mắt khẩn khoản kì lạ của Huyền Minh thì đành mở miệng:
-Ân. Nhanh đi.
Hắn thì lập tức sa sầm mặt mũi:
-Hoàng Huynh không cần nhọc công đâu. Để cung nữ dìu nàng ấy vè là được rồi!
Nhưng Huyền Minh không nhận ra giọng nói đã có phần tức tối của Sở Thiết:
-Không đâu. Ta sẽ đưa chiêu nghi về.
Nàng đápcó phần bực bội:
-Vậy thì nhanh lên.
Nhìn bóng dáng hai người khuất. Hắn tức giận kì lạ. Hắn nói:
-Mang kiếm đến đây.
Rồi hắn gọi thị về ra đánh. Đòn nào cũng đánh vào chỗ dễ lấy đi mạng sống ng khác nhất. Rồi cuối cùng hắn chém một nhát vào yết hầu tên thị vệ. Tên thị vệ ngã xuống với vô số vết thương và sự đau đớn tột cùng.
Sau đó, Hắn ra lệnh:
-Hồi cung.
Thái hậu và hoàng hậu nhìn xác tên thị vệ rồi, TH nói:
-Mai táng cho hắn. Cấp cho gđ hắn: 100 lạng bạc. Thật tội nghiệp!
Nói rồi bà bỏ đi. Hoàng hậu nhìn một lúc rồi cũng về cung và nỗi sợ hãi với hoàng thượng cũng tăng lên bội fần.
Nàng cùng Huyền Minh về cung Hàm Liên. Nàng đòi ngồi ở bãi cỏ. Hắn đành mặc nàng. Hắn hỏi hơi buồn buồn:
-Một năm trước, Nàng quen với hoàng đệ ta rồi à?
-Hừm. Quen gì chứ???
-Vậy là sao?
Nàng thao thao bất tuyệt mà kể cho hắn về cách nàng gặp hoàng đệ hắn thế nào.
-Vậy… tại sao nàng lại là chiêu nghi?
-Vì Thái hậu. Và ta mong huynh sẽ k hỏi thêm nữa.
-Ân. Ta hiểu.
-Ta ghét tên hoàng thượng ấy. Và theo như ta biết về hắn, sau khi chúng ta đi khuất đã có một sinh linh tội nghiệp nào đó bị hy sinh.
-Ta cũng nghĩ vậy. - Hắn nói khẽ khàng.
Nàng quay lại hỏi hắn:
-Vậy huynh có phải ng tàn bạo như thế k?
-Haha… Ta k đến mức đó nhưng cũng k phải ng hiền hậu.
-Vậy huynh có thích giết ng k?
-Hả? Cần thì phải giết. - Nụ cười trên môi hắn tắt hẳn. Hắn tl bằng giọng lành lạnh.
-Vậy hả?
-Hoàg đệ của ta từng rất hồn hậu như một thiên sứ k nhuốm chút bụi bẩn nào nhưng chính ta đã làm đệ ấy trở nên khát máu và độc ác như thế, hoàn toàn không thèm chớp mắt khi giết ng….
-Vậy ư? Tại sao lại thế?
-Năm ta 8 tuổi, tức đệ ấy 5 tuổi, ta đã bị bắt cóc bởi chính ng bác của ta, vì cứu ta đệ ấy đã cầm cây kiếm mà phụ hoàng quá cố tặng đâm nhiều nhát vào ng bác ấy, vì… đệ ấy.. quá hoảng loạn….Bác ấy chết và ta an toàn nhưng đệ ta thì tự nhốt mình trong căn phòng nhỏ tới 3 ngày 3 đêm k ăn uống gì.. Và ta cũng ngồi ở trước cửa phòng đợi đệ ấy…
-Rồi sao?
-Nhưng khi bước ra thì mắt hoàng đệ ta đã biến thành màu đỏ! Rất sợ hãi, ta nhìn thấy cả sự lạnh lùng, lãnh khốc trong đôi mắt ấy. Và cứ mỗi lần giết ng thì mắt hoàng đệ lại biến thành màu đỏ….
-….
-Hoàng đệ nói với ta rằng, trong 3 ngày 3 đêm đó, đệ ấy đã nhận ra muốn giữ lấy mạng sống cho chính mình thì k nên nhân từ với ng khác. Phải lựa chọn giữa kẻ đó sống hoặc mình sống thì chả lẽ lại phải hy sinh vì kẻ khác? Và cũng từ đó, hoàng đệ ta k tin bất kỳ ai, ngoại trừ ta và mẫu hậu…
Nàng chợt nói:
-Ân, cuộc sống mà phải luôn nghi ngờ, ngờ vực ng khác, một cuộc sống k cho phép mình tin tưởng bất kỳ ai… thật .. sự mệt… mỏi…. khó chịu… nhưng làm sao thoát khỏi cuộc sống mà định mệnh đã sắp đặt….
Nàng nói như đó chính là cuộc sống của nàng, khiến hắn ngạc nhiên nhưng rồi k hỏi mà nói rằng:
-Hình như hôm nay ta nói nhiều quá.
-Ân. Ta cũng biết, huynh một ngày chỉ nói hơn 10 từ là đã khó khăn rồi… Cảm ơn vì đã tin ta, và coi ta như bằng hữu….-Giọng nàng nghẹn ngào. Hắn thì có thể chia sẻ còn nàng thì mãi mãi k thể… Nếu muốn sớm gặp Tử Thần thì nàng sẽ làm thế nhưng k! Không bao giờ!
Hắn nhìn nàng. Rồi hỏi:
-Nàng có cảm nhận gì về hoàng đệ của ta? Và… cả ta nữa?
Nàng cười nhẹ nhàng:
-Hoàng Đệ của huynh rất tàn nhẫn, đáng sợ, nếu như là một năm trước ta sẽ rất sợ nhưng bây gìơ thì k ta k cần phải sợ.. ta biết rằng mình k nên chống lại cái thứ mà từ khi sinh ra đã thuộc về mình, một cái gông sắt chắc chắn đã kẹp chặt lấy cổ ta… - Nàng hơi nghèn nghẹn-….. Mà bây giờ ta mới nhận ra nó thật nặng nề…..
Hắn nghe nàng nói mà không hiểu nàng đang nói về cái gì. Hắn cố phá vỡ bầu k khí đang trầm dần:
-Vậy còn ta?
-Huynh rất lạnh lùng , nhưng ta cũng cảm nhận huynh không tàn ác- Huân Y hơi mỉm cười -… Nếu ta có thể … có thể không phải…..
Nàng ngắt quãng câu nói ở đó. Hắn thấy nàng đang rất dằn vặt mới ôm lấy nàng. Vỗ về bằng giọng rất chi dịu dàng mà hắn cũng k nhận ra đó là giọng của mình nữa rồi:
-Nàng đừng khóc…..- Hắn tiếp tục nói nhỏ như chỉ để mình nghe được- Nếu khuôn mắt tuỵệt mĩ của nàng xuất hiện những giọt nước mắt thì ta sẽ rất đau……
Không hiểu sao, khi ở bên nàng hắn cứ như một ng bị bệnh nói nhiều vậy…..
Nàng ngồi thẳng dậy cười.
-Ta đã khoẻ. Huynh về cung đi. Ta muốn ở đây. MỘT MÌNH!
hắn đứng dậy luyến tiếc:
-Chúng ta sẽ gặp lại?
-Ân.
Họ k chú ý rằng có một ánh mắt giận dữ, tức giận, tàn ác, cô độc nhưng đau khổ chú tâm vào 2 ng…
Chap 9

Nàng ngồi một mình chợt nảy lên một suy nghĩ, liệu mình có nên … lợi dụng Huyền Minh không? Chắc chắn nếu có thể điều khiển được hắn thì kết
quả sẽ rất tốt,… nhưng hắn xử sự tốt vs mình như thế, liệu mình có nên….
Không…. Nàng lắc đầu cố xua đi suy nghĩ ác độc đó nhưng suy nghĩ đó vẫn tồn tại trong tâm trí nàng….
-Chào chiêu nghi.
Nàng quay lại tức thì để xem chủ nhân của giọng nói mượt mà ấy là ai?
Một nữ nhân còn rất trẻ chừng 18-19 , dung nhan tuyệt mĩ bước lại. Đây hẳn k thể là Từ Để Tử, vậy phải chăng là Từ Đế Lan?
-Ồ…- Giọng nàng cũng dịu dàng và du dương không kém còn tỏ vẻ ngạc nhiên-…. Đây có phải là Loan Mĩ quý phi ?
-Đúng vậy.
-Có chuyện gì mà….?
-Hình như ta vs ngươi có cùng suy nghĩ?!
Nàng dịu dàng trả lời nhưng âm sắc thì vô cùng mỉa mai:
-Xin lỗi, nhưng quý phi k nên tuỳ tiện phát ngôn như thế!
-Tất cả lui ra.
-Không cần. Ta không muốn dính líu gì tới quý phi. Không tiễn.
Nói rồi, nàng quay lưng bỏ đi.
Loan Mĩ quý phi nghiến răng nhưng thầm nhủ: “ ngươi cứ chờ xem.”
Nàng hơi lên cao giọng đáp trả một cách thản nhiên:
-Ta sẽ chờ. ( xem ngươi sẽ lạy xin ta thế nào!!)
Loan Mĩ quý phi giận dữ tột đỉnh khi nghe được câu nói cuối cùng của nàng. Nàng ta quay lại….
“ Bốp”
Huân Y trợn trừng mắt nhìn Từ Đế Lan. Nàng mỉm cười.
-Quý phi phạm sai lầm lớn rồi!
Nàng vừa dứt câu thì tiếng nói lãnh khốc khó chịu của MD Sở Thiết vang lên:
-Loan Mĩ quý phi! Sao nàng có thể hành động thô lỗ như thế??
Vừa nhìn thấy hoàng thượng, Đế Lan đã đổi sắc mặt k có vẻ gì là sợ hãi, mà dịu dàng nói:
-Hoàng thượng, do chiêu nghi vô lễ và quá đáng với thần thiếp nên thần thiếp mới không kìm chế mình được mà ra tay. Nay thần thiếp hối lỗi ạ….
Trước cái giọng khẳng định chắc nịch, thuyết phục của quý phi, hoàng thượng đã dịu giọng định lên tiếng thì lập tức Huân Y mỉm cười một cách cay đắng ( có chủ đích) :
-Đúng rồi, đối với một chiêu nghi nho nhỏ như thần thiếp đây thì đáng nhẽ phải phạt nhiều hơn thế. Hay là cắt luôn cái miệng này cho thiếp không nói suốt đời luôn đi??
Giọng nàng thách thức hoà lẫn với sự bi ai, cay đắng khiến mọi ng dường như đều âm thầm ném cái nhìn ghét bỏ cho Loan Mĩ quý phi.
Hoàng thượng bối rối. Nhìn nàng phải chịu uỷ khuất khiến hắn lòng đau như cắt, lập tức lý trí mất hết đi:
-Loan Mĩ quý phi, nàng quá chuyên quyền. ta phạt nàng ở trong phòng 3 ngày sám hối.
Từ Đế Lan sững sờ. Những tưởng, Hàn chiêu nghi sẽ phải lãnh hậu quả này nhưng cái gì đây???? Loan Mĩ quý phi này lẽ nào đã bị thất sủng??? Từ Đế Lan tái mặt. Còn Huân Y thầm mỉm cười. Thái Hậu chu tính tốt thật…
….
Khoảng nửa khắc trước….
-Hoàng thượng…
-Có chuyện gì?
-Thái Hậu mời Người đến cung Hàm Liên thưởng ngoạn….
-Cung Hàm Liên là cung của ai vậy?
-Dạ, Là H-à-n c-h-i-ê-u n-g-h-i ạ!!
-Vậy à? Vậy đi nhanh thôi. ^^
…..
Nàng lại cười. Tất cả đều đã được sắp đặt, chỉ chờ hoàng thượng làm phụ diễn mà hạ bệ Loan Mĩ quý phi thôi. Từ này trong mắt hắn chắc sẽ mất đi hình ảnh một Loan Mĩ quý phi hiền lành lãnh đạm mà thay vào đó chắc chắn sẽ là “ bản chất thực thụ”của quý phi mà nãy giờ hắn được “ chứng kiến”…
….
“Tên hoàng thưọng ấy, ngươi độc ác nhẫn tâm nhường nào, ta sẽ biến ngươi thành người tốt nhường đó….
Ta chắc chắn sẽ “ thuần hoá “ ngươi từ một con sư tử hung dữ thành một con vật vô hại…”Chap 10

..Hắn quay sang nhìn vết thương trên má nàng mà thốt nhiên cảm thấy nhoi nhói trong tim. Nếu nàng cứ là một chiêu nghi như thế này thì k chừng cả Tiêu phi, Chu cung phi, Đường phi cũng sẽ lần lượt đến đây “đòi nợ” nàng… Hắn phải làm gì để bảo vệ nàng đây??
Hắn giật mình, hắn đang ccó gắng bảo vệ nàng,

Đến trang:
Tags :
Cảm nhận bài viết
- NGÀY HÔM QUA...ĐÃ TỪNG PHẦN 2 - MY DAISY
- Chỉ có thể là yêu Full
- NGÀY HÔM QUA...ĐÃ TỪNG
- Đại náo học đường S.I.N.E
- Siêu Quậy Trường KW
-
-Sự thật những cô gái có bàn tay lạnh
-Siêu Quậy Trường KW
-NGÀY NÀO ĐÓ
-Không yêu thỳ thế nào