của Lee Sandy này tui tuyệt đối k tha đâu - Sandy cười, 1 nụ cười đầy quyết đoán
- Ok - cả lũ đồng thanh
- Hì, này nhé : anh Koon Ham giúp em tra khảo mấy thằng mình tóm đc để tìm tên cầm đầu nhá,em tin tụi nó có liên quan trong vụ này đấy.Tứ Quỷ sẽ đi theo và giúp Mika và Ren điều tra tung tích của thằng trùm vụ này ngay sau khi anh Koon Ham điều tra ra đc truyện gì từ bạn kia và những băng nhóm nhỏ lẻ hay người đang có tầm ảnh hưởng mới lên trong thế giới đêm. Tất cả phải làm thật nhanh , nhất định muộn nhất là 4h chiều nay phải xong - Sandy quả quyết
- Nhanh vậy? - Ren nhăn mặt
- Thế nên tui mới cho Tứ Quỷ giúp 2 người mà.K nhanh Kyu Min xẽ k ổn đâu - Khuôn mặt Sandy hiện rõ 1 sự lo lắng bao trùm
- Ok, vậy tụi này đi trước - Mika hiểu ý Sandy, khẽ cười nhẹ rồi bước đi trước
- Vậy điểm hẹn là quán bar của Kevin nhé - Koon Ham cười, khuôn mặt hiện rõ 2 chữ mệt mỏi nhưng cái mệt mỏi đó cũng k bằng nỗi đau buồn và sự lo lắng tột cùng ...
- Này, thế tui làm gì? - Kevin nhăn mặt nhìn Sandy
- Hả? Mi á? Ờ thì thích làm gì thì làm, hehe - Sandy cười cực kỳ chêu ngươi Kevin
- Này, tui giết chết cô h - Kevin tức, tay lăm lăm nắm đấm
- Thử xem ! - Sandy vênh mặt lên 1 cách đầy thách thức
- Cô........- Kevin tức lắm đấy nhưng k làm gì được nhỏ này,k hiểu sao trước h Kevin chẳng ngán con gái và kể cả con gái cũng đánh k tha thế mà k hiểu sao lại k thể đánh được cái bản mặt vênh vênh đáng ghét kia......
- A!Anh Kevin k làm gì vậy thì đi cùng chị Sandy cũng được mà - Leo chen ngang vào cuộc cãi vã cay cấn chuẩn bị oánh nhau đổ bàn đổ ghế tới nơi (~.~)
- Hả? Hâm, chị k cần - Nghe xong Sandy nhăn mặt khó chịu, nhất quyết k nghe
- Anh Kevin ở đây lâu cũng biết nhiều người hơn chị mà, lại thông thạo đường cái như vậy chẳng tốt hơn à! Em biết chị định làm gì mà, nhờ anh ý xẽ đỡ vất cả hơn đấy - Leo cười hiền
- Xì, được lắm, rồi thì đi - Sandy hất mặt bước đi
Kevin k nói gì , khẽ nhúm vai rồi bước đi theo Sandy. Mọi người thì mỗi người mỗi việc nên cũng nhanh chóng tản ra để kịp thời gian mà Sandy khăng khăng chọn vì 1 lý do nào đó mà chỉ có nó biết, trời biết, đất biêt , thêm Mika biết..........
- Êu, h cô tính đi đâu đây - Kevin hỏi
- Bang Yakuza vùng quan đông - Sandy nói 1 cái truyện động trời mà vẫn cười bình thường, mặt k hề biến sắc hay có cảm giác e dè khi nhắc tới (hì, đươn giản vì Bang Yakuza vùng quan đông là 1 bang Yakuza rất mạnh, nhất nhì cái đất Tokyo này nên ai chỉ mới nghe qua thôi cũng đã sợ đến mồ hôi hột chảy như mưa luôn rồi.....)
- Này cô, cô có biết đấy là đâu k hả?Cô đừng có mà nói bừa nghe, mất mạng như chơi đấy - Kevin nhìn Sandy, dường như k tin vào tai mình
- Xì, tui là ai chứ? Nhưng trước hết phải thay quần áo đã chứ mặc như thế này thi k thể vào được thật,hehe - Sandy nhìn bộ đồ với quần jean bó đen dài, rách te tua cùng cái áo sơ-mi trắng rộng thùng thình trùm mông với giầy Nike trắng, tóc buộc lệch đội mũ nhìn cực kì bụi
- Haizzz, uh vậy về nhà cô đi, tui gọi người mang đồ đến chô tui vậy - Kevin thở dài, lôi điện thoại độc nhất vô nhị của mình ra gọi cho tay vệ sĩ ở nhà mang đồ tới cho mình
Sandy leo lên cái oto thể thao mui trần bóng loáng 1 màu đen của Kevin rồi 2 đứa phóng vèo vèo trên đường quốc lộ mà người đi đường nhìn vào chỉ thấy 1 bóng đèn xe soẹt qua rất nhanh như 1 tia chớp để và để lại chỉ là 1 làm gió lạnh gáy người cùng bụi mà thôi.....
Về nhà Sandy - 1 căn nhà theo kiến trúc cổ, nó vào nhà mở thiết bị bảo vệ ra và 1 vòng bảo vệ trong suốt được bao bọc quanh nhà nó , tới 1 con mỗi có ý vào le ve cũng bị dòng điện 1000W nướng cháy thành muỗi quay luôn.....
- Này, sao cô phải cài đặt bảo vệ? Chỉ ở đây có chút thôi mà - Kevin đặt đồ tên vệ sị mang cho mình xuống ghế, nhìn Sandy
- Ờ, tui sợ có người vào nhà mà k biết. Tui là mục tiêu của chúng mà,tui thì k sao nhưng căn nhà này tuyệt đối k được bị sứt mẻ gì - Sandy nhìn Kevin cười hiền,tay đẩy cái bàn máy khởi động hệ thống bảo vệ vào tường
- Vì sao ?- Kevin nhăn mặt k hiểu
- Vì ngôi nhà này là nơi bảo vệ 1 thiên thần mà - Sandy nói, trong đầu nó nghĩ vu vơ 1 cái gì đó......
- Cô là thiên thần hà? - Kevin buột miệng nói (chủ đích chính xác là k tính nói đâu nhưng tại cứ đăm đăm nhìn cô bé đang nghĩ vu vơ kia nên mới vậy....ng ta bảo cái miệng hại cái thân là cấm có sai bao h =.=)
- Xì, vớ vẩn ! K phải tui, điên - Sandy nhăn mặt khó chịu, đầu thầm rủa tên chết bẫm Kevin ăn nói vớ va vớ vẩn
- Ờ, thì thui....- Kevin trả lời hờ hững, tự bảo mình ngu vì phát ngôn ngu quá nên k dưng tính ăn ****, hixx
- Xì, tui đi thay đồ đây.Tầng này có buồng tắm đó, vào đấy mà thay.Cấm bước vào phòng tui - Sandy lườm, ánh mắt đầy đe dọa
- Rui - Kevin thở dài thườn thượt
Sandy loay hoay làm gì đó trên tầng mãi 1 lúc rồi cũng bước xuống nhà trong khi Kevin đã thay xong từ đời và đợi nó đến dài cả cổ ra như hươu......
Kevin mặc 1 chiếc áo da đen, séc lệch, cáo cả séc kéo ở tay áo ,trên vai trước ngực; 2 túi séc 2 bên, đi cùng với quần bò đen mài rách và bạc trắng ở trước và sau đi cùng giầy khủng bố. Kéo cái khóa áo tới 1 nửa để khoe 1 chút thân hình gợi cảm chuẩn tới từng milimet của mình trông cực đáng ghét (cái này là Sandy nghĩ). Mũi sỏ 1 cái khuyên bạc đính 1 viên kim cương nhỏ, tai đeo 1 cái nấm nhỏ màu đen
Sandy thì mặc 1 chiếc áo 3 lỗ lửng ở trong đi cùng với quần đùi bò đen, ngoài khoác 1 chiếc áo măng-tô da dài đước đóng 2 cúc ở giữa để che đi phần bụng và eo ; chân đi 1 đôi bốt dài tới gần đầu gối bằng da cao tới 10 phân. Mái tóc xoăn xoăn đã được xõa tung, ngang vai. Tai đeo khuyên hình thập giá, đôi mắt dù đã bị che bởi cái kính to bản màu đen thì cái màu đỏ cố hữu đó vẫn sáng rực, long lanh 1 cách lạ thường; ở cổ Sandy đeo 1 chiếc dây bạc k mặt và 1 dây dài hơn hình chữ thập được làm rất kì công và tinh sảo,giữa có gắn 1 viên kim cương lấp lánh. Nhìn Sandy bây h k những rất hấp dẫn , kiêu xa và nhìn chín chắn hơn hẳn bình thường khi ở cái dáng vẻ bui bặm, tinh nghịch kia
- Nhìn cô khác quá - Kevin nhìn Sandy k chớp mắt luôn
- Đương nhiên rồi, vì đây mới thực sự là "Siêu quậy Sandy" mà - Sandy nở 1 nụ cười đầy tự tin
- Chậc, đi thôi - Kevin quay mặt bước đi, ở thêm chút nữa chắc k kìm được lòng mất (tên này có ý đồ đên tối đấy ạ :P)
Sandy bước lên xe , chiếc xe mui trần phóng lướt qua các con đường lớn làm cho những hàng cây bên đường khẽ rung lên xào xạc. Ánh nắng mặt trời dịu nhẹ của thành phố Tokyo khẽ hắt nhẹ vào mặt Sandy khi nó đang nhìn vu vơ đâu đó , suy nghĩ 1 cái gì đó mà chính nó cũng chẳng biết............
Chiếc oto rẽ vào 1 con đường quốc lộ nhỏ hun hút 2 bên là những bãi đất hoang với cả dại chen lấn nhau mọc um tùm .....
Đi mãi,đi mãi thì cuối cùng chiếc xe thể thao cũng đỗ "xịch" lại trước 1 cánh cổng lớn được làm bằng sắt màu xám cao hơn 10m, trước cửa có 2 con kì lân được làm bằng bê tông cao hơn 2 mét trông rất ghê rợn đang trừng mắt .....
Kevin và Sandy bước xuống xe, nhìn trông cả 2 đứa chẳng khác gì mafia vì cái kiều ăn mặc đen từ đầu tới chân lại thêm 2 khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm nghị dấu trong cặp kính đen nữa.......Kevin định tới bấm chuông cửa thì Sandy chạy ra cái bảng ngay đấy bấm 1 dãy số vào thì ngay lập tức cánh cửa sắt mở ra luôn làm cho Kevin cứ phải gọi là trố mắt ngạc nhiên nhìn k nói lên được lời nào....
- Vào thôi - Sandy cười nhẹ, bước vào bên trong
Cả 2 phải đi bộ 1 đoạn đường khá dài trên 1 con đường lát toàn gạch men xám, 2 bên đường thì toàn là những cây cảnh được bài trí rấy đẹp, chỉ nhìn thôi người ta cũng biết những cây này cũng phải đáng giá cả tỉ.Bước chân gần tới 1 ngôi nhà gỗ được làm theo kiểu kiến trúc Nhật nằm nay dưới 1 gốc cây cổ thụ to lớn với những tán cây dài và rộng tạo nên 1 bong râm che mắt cho cả ngôi nhà thì Kevin và Sandy bị chặn bởi hơn 200.....k, chắc phải hơn 300.....chính xác thì cũng phải gần 400 người mặc trên mình 1 bộ lễ phục Nhật màu đen thêu gia huy của Bang Yakuza vùng quan đông bao vây và đang chĩa thẳng kiếm Nhật dài, nhon và sắc thẳng vào cả 2...........
- Này, mấy người đón tiếp khách vậy sao? - Kevin nhăn mặt nhìn bọn này nhưng chẳng có tý gì tỏ ra e dè , sợ sệt cả
- Các ngươi là ai?Sao giám ngang nhiên vào đây - 1 tên lên tiếng
- Ta muốn gặp "ông chủ" của các ngươi - Sandy đi thẳng vào vấn đề, chẳng thèm trả lời câu hỏi của tên kia
- Cô muốn gặp "ông chủ"n làm gì? - tên đó hỏi (xem chừng là ng đứng đầu ở đây)
- Việc cả ta - Sandy lạnh lùng
- Ông chủ k có nhà, mời về - Tên đó hất mặt, vênh váo
- Vậy thất lễ nhé, k cho ta gặp vậy ta tự vào - Sandy bước tới căn nhà gỗ trước mặt
- Đứng lại - Tên đó hét lên cũng là lúc cả lũ Yakuza chĩa kiếm vào cổ Sandy nhưng chưa kịp thì.....
"Bốp....bốp........chát.......hự.....bốp......."
Và 10 tên Yakuza gần đấy định đả thương Sandy đã bị Kevin đánh bật trong chớp mắt và trên tay Kevin đang cầm 10 thanh kiếm của chúng chẳng biết lấy bằng cách nào nữa, trong chớp mắt đã thấy chúng ngã sõng soài cái đó mấy chục mét trước cả lúc Sandy kịp ra tay ......
- Làm gì vậy ?- Sandy nhìn Kevin khó hiểu
- Hừ, tui đã hứa với mấy người họ (ý chỉ bọn Tứ quỷ và Mika đấy ạ) là đảm bảo an toàn cho cô mà -Kevin phủi phủi lại quần áo (em thề, tên này ưa sạch cực chứ k bạ đâu cũng ngủ, cái gì cũng ăn như Sandy nhà ta đâu =.= công tử chính gốc)
- Tụi mày...tụi mày biết đang động vào người của ai k? - Tên đó giận run người, gân xanh gân đỏ nổi hết cả lên
- Băng yakuza vùng quan đông, sao? - Sandy hất mặt trả lời chúng vẻ mặt cực kì khiêu khích
- Được lắm, mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải k?tụi bây, chém chết 2 đứa nó đi - Tên đó hét lên và xông vào
Cả lũ tầm hơn 400 thằng định xông vào thì từ phía sau tiếng hét lớn, vang nhưng đầy uy lực hét lên làm chúng đứng sững lại luôn:
- DỪNG LẠI............
Người đó bước tới, là người đàn ông trẻ, cùng lắm chỉ hơn Sandy và Kevin tới 4,5 tuổi là cùng. Anh đeo chiếc kính cận vuông, khuôn mặt thanh tú nhìn hơi giống thư sinh nếu như ai k để ý tới ánh mắt sắc sảo nhưng lạnh lẽo của anh thì có thể dễ dang bị anh nhìn thấu mọi suy nghĩ; tóc vang ôm lấy khuôn mặt; anh vận bộ yukata mày đen soch kẻ xanh đậm bước tới vôi vàng nhưng vẫn mang cái thần khí khiến người ta lạnh sống lưng. Bọn Yakuza dạt sang 2 bên, khúm núm cúi chào anh
- Phó bang chủ - Tên kia cúi chào lễ phép
- Mày làm gì thế này hả?- Anh nhìn bọn đàn em, cố kiềm chế, khẽ đẩy gọng kính lên
- Em...- Tên kia bị khí thái của anh áp đảo, ấp a ấp úng
- Mày muốn hại cả cái bang này à?Mày nghĩ người bước vào được cái cổng sắt này mà k cần người bên trong mở mà là người thường hả? - Anh quát
- Ơ...em....- Tên kia k cãi được câu nào
- Tính mày lúc nào cũng nhanh nhảu ẩu đoảng. Mày biết người vừa hạ gục 10 thằng kia là ai k hả? Mắt mày mù rồi à?Mày đi theo "ông chủ" bao năm rồi mà mày k nhận ra người trước mặt mày là "ông trùm Kevin" à?Cậu ấy là "ông trùm Kevin" đấy, hiểu k?- Anh **** hắn trận tơi bời, như tát nước vào mặt luôn
Nghe tới cái tên "ông trùm Kevin" mà thằng bé đã lanh sống lưng, toát mồ hôi hột vì sợ hãi ; còn bọn Yakuza kia cũng k hỏi bủn rủn chân tay cảm tạ trời đất vì chút nữa họ đã chạm tay vào cánh cổng thần chết phía sau người có biệt danh "ông trùm Kevin" kia, người được mệnh danh là máu lạnh và tàn nhẫn khủng khiếp với những chiến công lừng lẫy khi hắn mới bước chân vào thế giới đêm
- Còn k mau xin lỗi đi - Anh quắc mắt nhìn đàn em
- Dạ ...dạ....xin lỗi ngài, xin ngài tha lỗi cho sự bất kính của tôi, mong ngài tha thứ - Tên đó lắp bắp, quỳ rụp người xuống van xin Kevin
- Thôi được rồi, bỏ qua đi - Kevin lạnh lùng phẩy tay
- Uầy, ghê ta?- Sandy chớp chớp mắt nhìn Kevin
- Thôi khỏi phải nhìn tui bằng ánh mắt đấy. Tôi biết cô định nói gì rồi- Kevin lườm Sandy (ức lắm đầy, nhưng k làm gì được nó nên hắn đành lườm nó vậy)
- hehe - Sandy cười tít mắt làm có 1 khuôn mặt đỏ lên vì ngượng trước vẻ đẹp trới bất công đã cho nó
- Dạ, rất xin lỗi về truyện vừa rồi thưa cậu Kevin - Anh cúi người xin lỗi
Kevin khẽ gật đầu. Chỉ nhìn thôi Kevin cũng biết ẩn sau khuôn mặt thanh tú kia là cả 1 con quỷ; từ cánh ứng sử tới nói năng anh ta đã cho Kevin thấy phong thái khác hẳn lũ choi choi kia....và cũng k dưng 1 người như bang chủ vùng quan đông vốn nổi tiếng là hà khắc, cứng nhắc lại cho anh ta mang danh hiệu "phó bang chủ" khi tuổi con quá trẻ thế kia thì con người này k nên khinh thường chút nào.....
- Tôi la Hamashita Ryuki, là người quản lý toàn bộ bang này.Xin mạn phép hỏi ai là người đã mở cánh cổng chính vậy ạ? - Ryuki lễ phép hỏi
- À! Là cô ta đó - Kevin chỉ tay về phía Sandy
- Hì, xin chào- Sandy nở nụ cười xã giao
- Ơ, cô là.....- Ryuki hơi bất ngờ vì khuôn mặt này anh cảm thấy rất quen, như đã gặp hay nhìn thấy ở đâu rồi
- Tôi muốn gặp "ông chủ". Tôi biết ông ấy có ở nhà - Sandy lảng sang truyện khác
- Um...tiểu thư có thể cho tôi biết quý danh được k?Lúc đấy tôi mới có thể tiểu thư lên gặp bang chủ - Ryuki cười
- Hừ, lắm truyện quá. Vậy nhờ anh lên báo với ông chỉ Hawaza Ai là có con gái tên Trương Nguyệt Mỹ Hương gặp - Sandy nhăn măt
- ĐẠI TIỂU THƯ - Nghe tới cái tên "Trương Nguyệt Mỹ Hương" thì cả lũ cùng Ryuki cúi chào Sandy.
Làm sao mà họ k thể cúi chào khi nghe tới cái tên này chứ; toàn cái bang này ai ai chẳng biết tới "đại tỷ" hay con gái nuôi cưng của bang chủ, được ông yêu quý, nâng niu, chiêu chuộng hơn cả cậu con trai ruột thịt của mình .....
- Hừ, mấy người làm gì vậy.Đứng lên cho tui, ai bảo mấy người phải thi hành lễ hả? - Sandy gắt
- Tiểu thư, ông chủ đang ở trên nhà ạ, mời cô theo tôi - Ryuki cúi mắt nói
Sandy và Kevin bước theo Ryuki lên lầu. Sandy mặt thí vẫn đằng đằng sát khí, mắt k nhìn mà chân vẫn bước đi k vấp phải 1 thứ gì, dường như với nó trỗ này đã quá đỗi quen thuộc rồi....Còn Kevin thì cứ trầm ngâm 1 cách lạ lùng như đang suy nghĩ cái gì đó vậy....
Ryuki đẩy cánh cửa được làm bằng gỗ lớn , trước mắt Sandy và Kevin hiện ra người đàn ông trung niên mặc 1 bộ Yukata đen bằng lụa đang ngồi trên bàn xem giấy tờ gì đó từ sập giất cáo trước mặt....khuôn mặt đăm chiêu k hề biểu lộ 1 chút cảm xúc nào....
- Truyện gì vậy Ryuki- Ông hỏi bằng dọng thanh ,nhẹ nhưng cùng đầy lạnh lùng;ánh mắt vẫn dán vào tờ giấy k ngước lên ...
- Dạ....- Ryuki chưa kịp nói thì Sandy đã đẩy Ryuki lùi về phía sau, đùng đùng đi vào
- Ba, ba tiếp đón con gái ba chu đáo quá ha - Sandy khoanh 2 tay trước ngược nhìn ông bằng ánh mắt hằm hằm
Cái giọng nói quen thuộc mà có lẽ cả cái cuộc đời già nua này ông cũng k thể quên được cái giọng nói trong chẻo nhưng đanh thép đó....nó khiến ông phải bỏ cả tập giất giầy cộp trước mặt để nhìn lên xác thực lại xem có phải ông đã già mà lãng tai rồi chăng. Nhưng ông k khỏi ngạc nhiên khi đúng là nó, cô con gái còn hơn cả con ruột của ông đang đứng đây, vẫn khuôn mặt đó, vẫn hình dáng đó tuyệt nhiên chẳng thể lẫn đi đằng nào được. Giọng ông run run:- Mỹ Hương.....- Giọng ông run run thấy rõ
- Dạ phải. Thật may cho con là ba còn nhận ra à chứ k khéo con xẽ bị mấy tên yakuza dưới nhà ngũ mã phanh thây con ra với cái tội danh thấy người sang bắt quàng làm họ - Sandy hất mặt k thèm nhìn ông
- Thôi mà con gái ngoan của ba , ba xin lỗi mà, tại con tới chẳng báo trước với ta gì cả nên ta k biết. Um, đứa nào giám mạo phạm tới con bảo ba để ba sử
Đến trang: