Ring ring

Đế vương Tàn bạo & Hoàng tỳ của Thiên gia


- Chuyên mục: Teen Story
- Lượt xem: 721
Lan à!
-Tỷ tỷ….!!!
Nàng quay sang bọn sát thủ - theo nàng nghĩ là sát thủ, hỏi:
-Các người muốn gì?
-Đúng là câu hỏi chúng ta mong đợi. Ngươi cứ ngoan ngoãn giao tất cả vũ khí và đi theo chúng ta là đc.
Nàng suy ngẫm một chút rồi gật đầu. Huân Y vứt kiếm xuống nền đất, lặng lẽ để chúng trói chặt tay bằng dây thừng và bước theo chúng mặc cho Lan nhi hết sức gọi:
-Tỷ tỷ! Tỷ… à không… quý phi!!!! Người không thể đi đc!!
Có một điều Hy Lan không biết, nàng một phần vì Lan nhi, một phần vì tò mò không biết kẻ muốn bắt nàng là ai? Có đúng như dự đoán của nàng không? Rõ ràng nếu như chúng cần mạng của nàng thì nhất quyết đã giết nàng rồi, thứ chúng cần chắc chắn là cái mạng toàn vẹn của nàng, cái thứ quý hơn mạng sống của nàng – theo chúng nghĩ.
0o0 ~ Hết chap 29 ~ o0o
Chap 30.1

Chúng đem nàng đến một ngôi nhà gỗ ven đg ngoại thành. Hoang vu. Vắng vẻ. Đáng sợ.
Nàng bước vào trong căn nhà đó. Chỉ một lát sau, cánh cửa đã lại mở ra. Ánh sáng chiếu rọi để nàng có dịp nhìn ngắm căn nhà này.
Đó là một căn nhà đc làm khá đơn giản. Có thể nói là sơ sài nhưng bất chợt lại khiến nàng có cảm giác nó rất vững chãi.
-Nàng tò mò thế ư?
Huân Y ngạc nhiên. Đôi mắt mở to kinh hãi nhìn lại.
-Là… là ngươi ư?
-Nàng kinh ngạc đến thế à???
-Tại sao ngươi…. Ngươi…..
-Ta đến để trả thù nàng đây! Nhưng mà….!!!
-Phong Tinh, ngươi đừng lại gần đây!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Phong Tinh bịt tai lại. Mặt nhăn nhó.
-Thôi đi! Nàng hét lớn nữa cũng chả ai nghe đâu!!
Huân Y ngồi thẳng:
-Ngươi muốn gì?
-Cao ngạo, ra dáng lắm. Lần trc nàng vứt ta ở nơi quái quỷ ấy làm ta fải ngồi giường bệnh đấy!
Huân Y vờ nịnh nọt một cách nhạt nhẽo:
-Nhưng ta thấy ngươi vẫn đẹp trai mà!!
-Nhờ ta tìm đc đại phu giỏi không thì…..
-Ân, ân. Vậy thì ngươi bắt ta làm gì thế?- Nàg hết kiên nhẫn bực mình hỏi.
-Ta á? Đương nhiên là trả thù nàng rồi. Nàng muốn thử cảm giác “muôn hoa khoe sắc” k?
Ặc! Huân Y sởn gai ốc. Cảm giác sẽ “ tuyệt” đến mức đáng sợ đây!
-Ô! Hô! Phong Tinh ca ca yo quý! Đừng làm thế mà.
-Hừ! Bây giờ mới nói đc một câu dễ nghe!
...............................
----------Hết chap 30.1----------Chap 31.2
Nàng mỉm cười nhìn Phong Tinh không cảnh giác mà tiến sát gần nàng. Nàng kéo đầu hắn lại, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng. “Ực”
Phong Tinh tái mặt, lắp bắp hỏi nàng:
-Nàng bỏ gì vào miệng ta vậy?
-Ha ha! – Nàng bật cười ( )– Vì ngươi quá ngốc thôi!
-Ngươi bỏ gì vào??? Có nói hay không? – Phong Tinh giận quá hoá “điên” đổi “ tông” không thg tiếc.
-Nhu Hồn. – Huân Y nhả ra 2 chữ rồi đôi mắt thách thức nhìn Phong Tinh. Lúc nãy, Phong Tinh chưa kịp tẩn hưởng giây fút đc chạm vào đôi môi của “mỹ nữ” đã cảm giác có cái gì đó luồn vào miệng mình, hắn vô thức nuốt, một lát sau mới nhận ra nụ cười ma quái đáng sợ vốn dĩ của nàng.
-Cái gì? – Phong Tinh gần như rú lên.
Nàng gật đầu lần nữa khiến hắn đã kìm chế không thì sớm lao vào giết chết nàng rồi. Nàng không phải mỹ nữ hay tiên nữ mà nàng là “ yêu nữ”!!!!!!!
Phong Tinh giằn mình cố dịu giọng hỏi nàng:
-Thuốc giải?
-Không có.
Nghe câu trả lời thản nhiên như tất cả vốn ko có gì liên quan đến nàng vậy, hắn điên tiết gầm lên nhưng tuyệt không thể đụng đến nàng. Dù là ma nữ hay yêu nữ nhưng nàng cũng chỉ là một nữ nhân. Mà là một nữ nhân hắn yêu quý nữa chứ! Thật tức mà!
-Thuốc giải ở đâu? – Phong Tinh hỏi rồi như nhận ra câu hỏi chưa đúng ý, liền đặt ra một câu khác – Làm sao để có thuốc giải???
Hắn hiểu, độc Nhu Hồn không giống nhau, có 9 vị, nhưng 8 vị theo đúng yêu cầu, một vị còn lại tuỳ người bào chế nên thuốc giải chỉ có một. Sau 3 ngày không có thuốc giải tự khắc hắn đã nhận một vé xuống thăm Diêm Vương rồi.
Nàng quỷ dị cười:
-Sao không đợi vài ba ngày nữa????
-Sao?????
-Ta nói là sao ngươi phải vội thế?? – Nàng châm chọc.
-Ngươi….!!
-Xem kìa! Khuôn mặt biến sắc thảm hại đến cả cách xưng hô với ta cũng chuyển nhanh thật đó!!! – Nàng đưa tay lên mặt hắn, hắn lắc đầu lùi ra.
Phong Tinh bắt đầu cảm thấy chóng mặt khó chịu, mặt hắn thâm tím. Tay hắn nắm chặt lấy chuôi kiếm. Nàng không mảy may chú ý.
-Hàn Huân Y, ta đã cho nàng một mạng, lần này nàng trả lại cho ta, đc khg???
Giọng hắn van nài. Nàng quay lại, khuôn mặt mỹ nam của hắn nay không còn chút sức lực, có chút thg cảm dấy lên trong lòng nàng nhưng rồi bị nàng dập tắt ngay lập tức. Nhân nhượng với kẻ thù là mở đường chết cho chính mình. Huống chi nàng còn đang nằm trong tay hắn, không biết lúc nào hắn sẽ một đao giết chết nàng đây!
Nàng lạnh lùng:
-Tại sao ta phải làm như thế?
Hắn ngước đôi mắt ngơ ngác nhìn nàng. Nàng mở miệng nói tiếp:
-Lúc đó, tại ngươi ngu ngốc tha cho ta, nhưng ta thì không có ngu ngốc như ngươi!
Hắn cay đắng, đôi môi mím chặt:
-Đúng rồi! Tại ta! Vì sự ngu ngốc của ta mà nàng đc sống. - Hắn thở hắt một lần nữa – Ta đã sai! Nhưng ta không hối hận. Có thể ngta nói, vì một chút tình cảm riêng tư ngốc nghếch vu vơ mà ta đã bán cả mạng sống chính mình nhưng mà…. Ta khồng hề hối hận. Đến bây giờ ta vẫn nghĩ ta không giết nàng là đúng.
Huân Y quay mặt đi. Không phải nàng không có nhân tính của một con ng mà là nhân tính đó đã vốn bị cuộc sống đầy rấy sự bất công này vùi dập mất rồi. Nàng nhìn hắn:
-Ta xin lỗi. Đáng nhẽ ra…. À không vốn dĩ giá như… ngươi không tha cho ta thì ngày hôm nay, ngươi không lâm vào tình trạng này…
-Nàng vẫn lạnh lùng như thế….! - Hắn cố gượng một nụ cười.
Nàng nói:
-Trong người ta có một viên thuốc giảm đc sự phát tác của độc. Ở ngực áo bên trái đấy!
Hắn mỉm cười:
-Bây giờ thì không cần nữa. Cảm ơn nàng.
Huân Y bất chợt cảm thấy hoảng hồn, cảm thấy chính mình có lỗi. Nàng dịu dàng:
-Ngươi phải sống chứ?
-Không! Ta không cần nữa.
Huân Y cựa mình cố giựt sợi dây. Hắn dùng chút sức lực mỏng manh, lấy kiếm chặt đứt dây thừg. Nàng ngạc nhiên.
-Đi Đi!
Nàng quỳ xuống lấy thuốc cho vào miệng hắn, hắn đẩy ra:
-Không!
Nàng nâng cằm hắn lên, dùg đúng như cách nàng bỏ độc để cho hắn uống viên giảm phát tác. “Ực”
Khuôn nhan hắn hồng lại, có sức sống hơn. Hắn đột nhiên cười khiến nàng lạnh toát sống lưng:
-Nàg không sợ ta sẽ làm gì sao???
( Tác giả )
Chap 32

Nàng nhanh chóng lấy lại đc sự điềm tĩnh vốn có:
-Ngươi sẽ làm gì ta?
-Ta sẽ không ngu ngốc tha cho nàng lần nữa đâu!
-Ha ha! – Nàng bật cười - Muộn rồi.
Phong Tinh có một chút ngơ ngác nhìn nàng. Nàng nói tiếp:
-Ngươi không thấy sao? Ta đã tự do như vốn vẫn thế, mà ngươi chắc không biết, ta hoàn toàn có thể thoát khỏi đây!
-Với nàng ư?
Hắn chế giễu, nụ cười bán nguyệt xuất hiện trên khuôn mặt hắn. Nàng rút kiếm giọng đanh lại:
-Ta đã tự nhắc mình, không đc mềm lòng, nhưng ta vẫn giữ đc lý trí cuối cùng đấy thôi. Thuốc ta cho ngươi uống chỉ có thể giữ mạng sống cho ngươi trong vòng 10 ngày nữa thôi. Nhưng…..
-Nhưng sao?
-Nếu ngươi chấp nhận làm thị vệ của ta thì mọi việc sẽ khác.
Phong Tinh suy nghĩ một lúc rồi cười tươi:
-Nàng quên nàng đang nằm trong tay ta hay sao?
Giọng nàng một lần nữa cứng như thép:
-Ngươi ra đây đi! Ta mệt lắm rồi.
Một thân ảnh nhanh nhẹn cắp nàng đi, biến mất như một làn gió thoảng. Phong Tinh không chút ngạc nhiên nhìn theo lẩm bẩm:
-Ra là thế! Lãnh Chân, đồ đệ của Huyết Chi sát thủ, khinh công hàng đầu võ lâm. Danh bất hư truyền. Ha ha!
Bỗng một tiếng nói như gió thoảng vọng đến tai hắn:
-Hãy suy nghĩ và cho ta một câu trả lời mà ta mong muốn. Chắc chắn còn gặp lại!
….
-Chủ nhân, Ngừơi liều quá đây! Phong Tinh có thể giết chết Người đấy!
Huân Y cười:
-Nhưng ngươi thấy ta vẫn sống đấy thôi!
-Hắn sẽ nhận ra.
-Nhận ra gì cơ??????
-Người là công chúa Như.
-Tại sao? – nàng mở to mắt.
-Xưa này, Huyết Chi chỉ đào tạo đồ đệ phục vụ hoàng gia nc Hạ thôi!
-Ha ha! Ta có gọi tên ngươi đâu mà hắn biết???
-Khinh công Lãnh Chân dùng, chỉ có sư phụ và LC biết thôi! Rõ ràng cả võ lâm rộng lớn không ai có khinh công biến mất ngay trc mắt ngta như thế đc!
Nàng thản nhiên:
-Không ai tin hắn đâu!
-Mong là thế! – Lãnh Chân trả lời thoáng chút âu lo.
…..
Thục Chi Hoa…
-Nàng ấy đâu??? Tìm đc chưa??
-Thưa, chưa ạ!
MDST gầm lên:
-Hy Lan! Ngươi vô dụng đến mức thế sao??? Thị vệ ở đâu, ở đâu mà không bảo vệ nàng ấy?????????????????
-Ta ở đây!
Huân Y thong thả bước vào. Hắn tròn mắt, đột nhiên mất hết lý trí chạy tới ôm chầm lấy nàng. Huân Y cố hết sức đẩy ra.
-Nàng có sao không?
-Ta bình thg. Bỏ ra. Không cần phải tới mức đó.
Hắn bỏ nàng ra. Nàng lườm hắn:
-Ngươi đừng có mà lợi dụng. Ta nói nếu không có việc gì quan trọng thì đừng đến Thục Chi Hoa cơ mà!!!
Mọi ng nhìn nhau ngơ ngác. Phi tần mỹ nữ mong đc thánh thg ghé thăm không biết bao nhiêu thế mà quý phi lại nằng nặc đuổi thánh thg…. Quý phi làm sao vậy???
Hắn gật đầu :
-Ta biết. – Nhưng rồi hắn lại van nài – Cho ta đến thăm nàng đi! Ta sai rồi! Từ nay ta sẽ không nói với nàng những chuyện đó nữa đâu.
-Hừ! Chuyện quan trong thì phải nói! Ngươi giấu ta là chết với ta đấy!! – Nàng quay lại ném cho hắn cái nhìn đe doạ.
Thị vệ trong cung hết nhìn quý phi lại nhìn hoàng thg. Năm xưa, ai dám làm gì trái ý một chút là hoàng thg cho chầu Diêm Vương luôn, nay hoàng thg đột nhiên trở nên vị tha đến kì lạ. Khoan dung, nhân từ. Trong nc không còn tiếng oán trách mà đi đâu cũng nghe ca ngợi hoàng thg bình định thiên hạ có tấm lòng nhân từ. Lẽ nào … tất cả những thứ này đều do Hàn quý phi?? Quả thật cổ nhân nói ko sai, nữ nhân có mãnh lực vô biên, có thể biến một quân vương thành Hôn quân vô đạo, cũng có thể làm ngc lại, biến một Đế vương vốn tàn bạo coi rẻ mạng sống ng khác thành một đức quân vương anh minh nhân từ! Hơn nữa đây lại là một mỹ nữ nghiêng nc nghiêng thành, thông minh tuyệt đỉnh hỏi sao hoàng thg không nghe theo?
Một nữ nhân như thế quả thật rất xứng làm hoàng hậu của đất nc….
Không biết từ bao giờ suy nghĩ ấy đã cấy mạnh mẽ trong đầu tất cả những ng dân của đất nc…
Chap 33
….. Hắn tiếp tục nhìn nàng van nài khiến nàng không những không chút động lòng mà ma mãnh thì thầm ngay bên tai hắn:
-Nếu ngươi cho ta đi phố chơi, ta sẽ cho ngươi đến cung của ta?
Hắn suy nghĩ một lúc rồi dịu dàng hết sức dù biết không thể thuyết fục nàng:
-Không! Không thể đc!
-Cái gì? – Hàn Huân Y trừng mắt - Rồi! Thế đi! Tuỳ ngươi.
-Nàng…. Ta…
-Hứ!
-Thôi đc. - Hắn dừng lại nhìn nàng đang vui vẻ rồi nói tiếp- Nhưng…
Mặt nàng xịu xuống đề fòng:
-Gì nữa?
-Nàng thay đổi cách xưng hô với ta đi! Vì nàng mà uy quyền của ta giảm sút mấy phần đó!!!! - Hắn càu nhàu.
-Vậy ngươi muốn gì? – Nàng “hạ bài ngửa” cho chắc ăn.
-Như các phi tần khác vẫn làm. - Hắn biết mình đc thế nên nói tiếp.
Nàg suy nghĩ một chút rồi như tiểu yêu nữ, nàng cười:
-Ân.
…..
Trên đường phố có một cặp nam nữ thu hút người khác. Một nữ nhân có đôi mắt màu đen lay láy, mê hoặc, uỷ mỵ, quyến rũ. Đôi mày ngài hơi nhếch lên. Đôi môi nở nụ cười thỉnh thoảng reo lên khe khẽ.
Nam nhân đứng bên cạnh tựa như nhìn lén nữ nhân ấy. Nam nhân đó có đôi mắt màu nâu nhạt, hài hoà nhưng uy quyền mang một chút đáng sợ và cao quý. Sống mũi thanh thanh vẻ cao ngạo.
Đôi nam nữ ấy như rồng phượng sum vầy bỗng chốc làm khu chợ sáng bừng như đc mặt trời chiếu tới.
Đang đi thì đột nhiên hắn dừng lại đến bên cửa hàng trang sức:
-Bao nhiêu?
-Dạ. 100 lượng ạ.
-Gói tất cho ta.
Nàng ngạc nhiên nghĩ bụng : “ Hắn là nam nhân nhưng sao thích trang sức thế? Lẽ nào hắn bị….?”
-Ngươi mua trang sức làm gì vậy?
Hắn ngạc nhiên không kém nhìn nàng:
-Cho nàng chứ ai nữa?
-Thôi, thôi. Cho ta xin. –Nàng lắc đầu ngán ngẩm.
-Không phải nữ nhân nào cũng thích trang sức hay sao?
-Trừ ta.
-Ơ… - Hắn ngơ ngác rồi quay lại nói với tên bán hàng – Ta không mua nữa. Khỏi gói.
Tội nghiệp tên bán hàng :
-Quan khách… Quan khách!!!!!!!!!!!!!
Gọi khản cổ mà hắn cũng không thèm nói thêm câu nào.
Hắn nhìn nàng rồi chỉ vào mấy món ăn:
-Thứ này có đc k???
Nàg gật đầu lia lịa . Hắn cười khổ:
-Vậy nàng ăn đi!
Một lát sau….
- Tiểu Cô nương, tiểu cô nương ăn hết chừng này ư?
“ Chừng này” ở đây tức là 15 xiên thịt, 10 bánh bao, 5 tô mỳ, 9 màn thầu và 25 cái kẹo hồ lô.
( tg: ghê quá! Tỷ ăn nhìu quá, mập thì ca ca hổng thèm đâu! – HY : kệ hắn! Không thèm thì thôi! grừ)
Nàng lau miệng xoa bụng:
-Hời. No quá trời.
Hắn nhìn nàng kinh sợ. Nàng nói tiếp:
-Sao ngươi không ăn?
Hắn im lặng tái mặt cười trừ rồi thầm nghĩ : “ Làm sao ta có thể nói với nàng ấy là khi nhìn nàng ấy ăn ta buồn nôn cơ chứ??????”
Nàng không mấy quan tâm tiếp tục dạo phố mặc cho hắn ngạc nhiên xen phần sợ hãi liếc nhìn nàng.
……
Chap 34

Hắn thong thả đi cùng nàng đột nhiên phát hiện ra một điều rất đáng để bực bội. Đó là tất cả nam nhân ở khu chợ đều nhìn nàng bằng ánh mắt hình trái tim to đùng hà. Hắn nổi giận máu ( ghen) sôi sùng sục. Thấy mặt hắn đỏ lừ luôn à.
Hắn rút ra một cái khăn lụa:
-Choàng vào đi!
Nàng quay quay cái khăn:
-Làm gì?
-Ta không thích bị chú ý!
Nàng quay lại. À, ra vậy. Nàng ngoan ngoãn trùm vào. Nhưng đến đó chưa phải là kết thúc. Lần này nàng phát hiện, đến lượt nữ nhân. Hừ. Công nhận hắn là mỹ nam a, nhưng mà có cần thiết phải chăm chú nhìn hắn một cách lả lơi như thế k?? Bực thật. Nàng đưa khăn cho hắn:
-Ngươi trùm vào đi.
-Sao nàng k…?
-Không cần.
-Nàng trùm vào đi. - Hắn bất lực cười khổ - Ta còn một cái nữa.
Thế là họ an bình đi qua khu chợ. Nhưng chưa hẳn là an bình. Hắn và nàng bây giờ mới nhận ra: Đẹp là tội lỗi (?!).
( Tg: Nói vậy muội cũng mún đc gánh tội lỗi ấy lắm.
HY: * thở dài* )
Hắn trùm khăn nhưng không có nghĩa là k ai nhận ra hắn đẹp. Từ đằng xa, một nữ nhân lả lướt tiến đến:
-Chào công tử. Ta có được phép mời công tử đến tại gia của ta k?
Hắn ngắm một lượt nữ nhân đó. Trông cũng nhà gia giáo đấy. Hắn có ý mở miệng từ chối. Nhưng nàng đã vội dịu dàng:
-Phu quân, ta cũng mệt rồi. Hay là chúng ta đến gia trang của vị này. Xin hỏi quý danh??
Nữ nhân đó không thèm đếm xỉa đến nàng quấn lấy hắn như con trăn đáng ghét: ( )
-Công tử tên gì? Ta là Chu Linh Như.
Hắn khó chịu :
-Sở Thiết. http://kenhtruyen.wap.sh
Nữ nhân đó trơ trẽn khoác tay hắn kéo đi trc để mặc nàng lẻ loi trơ trọi đằng sau.
“ Hừ! Ả tiện nữ chết tiệt. Khốn kiếp! Dám Đụng vào đồ của ta. Ả họ Chu này chán sống rồi. Ta sẽ cho ngươi một vé thăm Diêm Vương, miễn phí!!!!!!!”
Nàng bước nhanh đến bên cạnh hắn, nhướng mắt lên. Hắn giật mạnh tay nữ nhân ấy khiến suýt tỹ nữa, Chu tiểu thư hôn đất 1 cái rồi. Hắn âm thầm nhìn nàng. Có vẻ như “ Chu Nhu Linh tiểu thư” chọc giận nhầm ng rồi. Hax.
Chap 35

Nàng khoác tay hắn, nhìn ở ngoài thì ngỡ là đôi phu thê hạnh phúc nhưng kì thực mặt hắn đang nhíu lại như khỉ ăn ớt:
-Nhẹ tay thôi!
-Tại sao ta fải làm vậy?
Nàng nói xong lại hết

Đến trang:
Tags :
Cảm nhận bài viết
- NGÀY HÔM QUA...ĐÃ TỪNG PHẦN 2 - MY DAISY
- Chỉ có thể là yêu Full
- NGÀY HÔM QUA...ĐÃ TỪNG
- Đại náo học đường S.I.N.E
- Siêu Quậy Trường KW
-Đại náo học đường S.I.N.E
-Sự thật những cô gái có bàn tay lạnh
-Hắn
-NGÀY NÀO ĐÓ
-Không yêu thỳ thế nào